Chủ Nhật, 9 tháng 4, 2017

CƯỚI CHỒNG


Xuân này chắc phải cưới chồng thôi
Các cụ hằng mong đứng lại ngồi
Trước ngõ dăm bà bàn nhức óc
Sau nhà mấy chị cãi sưng môi
Đã quyết ra giêng gông đeo cổ
Làm sao cuối chạp có cháu rồi
Để được cùng nhau cười hớn hở
Xuân này chắc phải cưới chồng thôi.


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Bảy, 18 tháng 3, 2017

HẠNH PHÚC


Gia đình đâu phải chỉ mai chiều
Sớm tối quây quần có bấy nhiêu
Hợp lực chung lòng nghèo vẫn vững
Đồng tâm một dạ khó không xiêu
An khang thịnh vượng vừa tâm ý
Sức khỏe đủ đầy thỏa sức yêu
Trọn vẹn vui cùng con với cháu
Bên nhau hạnh phúc biết bao điều.


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Tư, 1 tháng 3, 2017

LỠ NHỊP


Người ấy lâu rồi chẳng gởi thơ
Xa xôi cách trở vẫn mong chờ
Chia tay ngày đó không lời ước
Gặp gỡ bây giờ chả dám mơ
Khúc hát đò đưa đâu kẻ nhớ
Câu hò mái nhị mấy ai ngờ
Xuân về cánh én bay đi mãi
Để khổ một người... lỡ nhịp tơ .


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh hoa ST


Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

MÊ THƠ ĐƯỜNG


Mê thơ đành phải cố dùi mài
Đường luật làm sao tránh khỏi sai
Bữa nhớ bù đầu không kịp viết
Ngày quên bứt tóc thở than hoài
Thất niêm thất đổi thầy đâu trách
Lỗi vận sai vần bạn bấm vai
Ngơ ngẩn ra vào câu với chử
Làm thơ đâu chỉ để tròn bài .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

TỦI PHẬN


Đêm lạnh mình ai dạ ngẩn ngơ
Sao khuya nhấp nháy ánh xa mờ
Sương rơi bạc bóng trăng huyền ảo
Giá rét trời đông gió phất phơ
Gối chiếc từng ngày nghe tủi phận
Giường không mỗi tối thấy ơ hờ
Đơn phòng chiếc bóng ai thương cảm
Chỉ có mình ta...với giấc mơ !

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm





Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017

GÁI QUÊ


Dịu dàng đẹp lắm gái làng Đông
Tuyệt mỹ làn da tắm gió đồng
Em nọ môi hường bao kẻ ngắm
Chị kia mắt phượng khối người trông
Nhiều anh ước vọng chờ đưa đón
Lắm chú còn mong rước bóng hồng
Muốn được cùng nhau xe chỉ thắm
Tình thơm mùi lúa chín vàng bông .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm .



Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2017

LỖI HẸN


Đã lâu người ấy chẳng làm thơ
Chẳng gửi cho ai một chữ ngờ
Thuở ấy yêu thầm sao quá dại
Bây giờ thương nhớ lại ngu ngơ
Tiếng đàn thánh thót sai cung hẹn
Khúc hát ngân nga lỗi nhịp chờ
Người ấy đi rồi đâu trở lại
Một người thao thức ...suốt đêm mơ .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Tình Xuân


Xuân về tô thắm những cành mai
Lộng lẫy nàng Xuân ánh nhị đài
Nắng sớm Xuân tình thêm đẹp mộng
Gió chiều Xuân nhẹ chạm bờ vai
Dịu dàng êm ái Xuân đang tới
Thức trọn đêm Xuân mới thấy dài
Tỉnh giấc Xuân nồng đà quá muộn
Xuân còn êm ấm mãi không phai.

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm



Thứ Ba, 3 tháng 1, 2017

Chờ Mong


Chỉ một mình ta trước gió đông
Bao năm ta đã nghiệm trong lòng
Cho dù cô độc nơi hoang vắng
Vẫn đứng kiên cường giữa quảng không
Sông nước đêm dài soi chiếc bóng
Rừng xanh năm tháng mãi chờ trông
Ra đi dứt áo không lời hẹn
Chẳng biết ngày về...vẫn nhớ mong .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Cô Đơn


Chỉ một mình ta với cuộc đời
Con đường hạnh phúc tít mù khơi
Bao phen lỡ hẹn không thèm tới
Mấy bận trông chờ chẳng đến nơi
Chiếc bóng bên đời xa diệu vợi
Xa bầy lẻ bạn quá chơi vơi
Bao năm nhìn lại... ai mong đợi
Chỉ một mình ta với cuộc đời

Thơ Nguyễn Đức Toàn - MH sưu tầm.



Lời Chúc Mừng Xuân


Đầu năm khai bút, bút khai hoa
Xin chúc mừng cho mỗi chúng ta
Năm mới công thành danh toại khá
An khang thịnh vượng tới muôn nhà
Ông Bà Cha Mẹ luôn thong thả
Con cái trưởng thành tiến bộ xa
Việc nước việc nhà đều tốt cả
Đền ơn đáp nghĩa với ông cha .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

NGỌC NGÀ


Vẫn biết ta yêu dáng ngọc ngà
Của người con gái đẹp kiêu sa
Mỗi lần em bước chân ra phố
Bao ánh mắt nhìn theo thiết tha
Quán vắng chiều đông như bớt lạnh
Mình em tỏa nắng ấm hiền hòa
Ơi người yêu dấu sao xinh quá
Ta muốn là em ...chỉ của ta !


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm





Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

LẶNG LẼ


Lặng lẽ chiều buồn buốt giá đông
Cô đơn tủi phận suốt đêm ròng
Một mình bên cửa mơ màng mộng
Bóng chiếc rèm buông thao thức trông
Bởi tại đợi chờ nên trống vắng
Để rồi ước muốn chỉ hoài công
Đêm khuya giá rét càng thêm lạnh
Thức trọn đêm dài...để nhớ mong .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

Lụi Tàn


Vẫn biết làm thân gái gió sương
Đêm đông rét giá đứng ven đường
Khách đi qua lại không thèm vướng
Bạn hữu đi về chẳng muốn vương
Gối chiếc hàng đêm đâu người tưởng
Giường không mỗi tối mấy ai tường
Cùng đường rẽ lối không còn hướng
Thân xác rã rời chẳng chốn nương .


Thơ nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

THÁNG MƯỜI HAI


Đến rồi nhanh thế tháng mười hai
Ngày ngắn đêm qua thấy thật dài
Sáng sớm mây giăng thêm rét lộc
Chiều về sương phủ lá kết đài
Thu tàn xám lại vài bông cúc
Xuân tới vàng thêm những đóa mai
Em gái thẹn thùa đang đứng đợi
Cùng ta cho thỏa nhớ mong hoài .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

TRĂNG MUỘN


Mặt trời đã mọc trên cao
Mà sao trang vẫn tiêu dao một mình
Thì ra mây gió vô tình
Rủ nhau đi mất để mình trăng thôi.

Ngẫm ra mới thấy sự đời
Sang giàu đài cát, cũng người thứ ba
Suốt đời theo đuổi người ta
Giật mình chợt thấy mình già...mới hay !


Thơ và minh họa Nguyễn Đức Toàn .



Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

MỘNG NGUYỆT


Đêm lạnh trăng khuya khuyết bóng mờ
Một mình say giấc đẹp như thơ
Bóng ai vương vấn trong nhung nhớ
Hình cũ chênh chao nỗi đợi chờ
Những ánh sao đêm xa diệu vợi
Trăng mờ chiếc bóng xế lơ ngơ
Nửa đêm tỉnh giấc còn hy vọng...
Đời thực đây mà...chẳng phải mơ !


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm



Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

ĐINH DUY ĐANG: LUẬT THƠ LỤC BÁT

ĐINH DUY ĐANG: LUẬT THƠ LỤC BÁT: LUẬT THƠ LỤC BÁT   Trần Mỹ Giống  sưu tầm và biên soạn Tác giả Trần Mỹ Giống             1 - VẦN TIẾNG VIỆT:          ...

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

Cõi Đời


Đã biết sinh ra giữa đất trời
Luân hồi số kiếp để rong chơi
"Sinh,Lão, Bệnh, Tử" ai chưa tới
Sống chết, buồn đau trọn kiếp người.
Để có niềm vui trong cuộc sống
Cùng nhau tích đức để cho đời
Tiền tài, danh vọng không màng tới
Thác xuống tuyền đài vẫn thảnh thơi .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

Đò Và Bến


Đò cùng lữ khách thả xuôi dòng
Bến nước một người đứng ngóng trông
Khách đã xa mờ cùng bóng núi
Người về ở lại với hình sông
Đò đi vắng bóng người xưa ấy
Bến đợi còn đây một bóng hồng
Biết đến bao giờ đò với bến
Bên nhau gắn bó thỏa chờ mong

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

Đền Ơn Đáp Nghĩa


Chiến tranh bom đạn tơi bời
Hòa bình báo lũ không lơi năm nào
Trung ương tính toán làm sao
Ân tình phải trả đồng bào miền Trung.

Những năm kháng chiến đã từng
Xông pha bom đạn làm đường quân đi
Máu xương cũng chả tiếc gì
Khổ đau đói rét vẫn đi tới cùng

Bây giờ mảnh đất miền Trung
Chìm trong mưa lũ gò lưng chống trời
Làm sao xứng đáng là người
Đền ơn đáp nghĩa, đất trời bao dung.

Đồng bào khúc ruột miền Trung
Chẳng cần cứu giúp, chỉ cần trả vay
Để có Đất Nước hôm nay
Nhân dân cả nước chung tay đáp đền !.


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm.








Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016

Tháng Mười


Tháng mười ngày ngắn đêm dài
Mình ta trăn trở nhớ ai trong lòng
Nửa đêm thức giấc chong chong
Mong cho mau sáng để trông thấy người.

Để nghe được tiếng em cười
Để còn thấy được đất trời chuyển Đông
Để nghe thư thái trong lòng
Một ngày vui mới, phía đông sáng bừng...!


Thơ và minh hoa Nguyễn Đức Toàn.








Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

Góc Phố !


Nắng trải nhẹ nhàng hàng cây trên phố
Thánh thót chuông chiều gọi lá thu rơi
Ôi nhớ quá một chiều thu Hà nội
Góc phố ngày nào, anh bước bên tôi.

Đường phố êm đềm, tiếng lá thu rơi
Tiếng chuông đổ giọt buồn thu Hà nội
Chiều đến bên em dịu dàng bối rối
Góc phố buồn tênh người đã xa rồi.

Anh đã đi rồi chiếc lá thu rơi
Để lại mình em lẻ loi góc phố
Tiếng chuông gọi chiều mùa thu lá đổ
Anh ở phương xa thương nhớ muôn đời.

Góc phố còn đây người đã xa rồi
Lá thu đổ, tiếng chuông chiều vẫn đổ
Thương một mình em đứng trên góc phố
Chẳng đợi chờ ai... đếm lá thu rơi !

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

Mưa Thu


Một mình, quán vắng chiều nay
Mưa ngâu trắng xoá nhà ai bên thềm,
Du dương khúc nhạc êm đềm
Tim em quặn thắt, nỗi niềm nhớ ai.

Lạnh mềm buốt giá đôi vai
Mưa rơi rả rích, mưa hoài vấn vương
Người đi xa cách cố hương
Thân trai bốn biển, tha phương xứ người.

Lặng buồn ngồi ngắm mưa rơi
Phải chăng thấu hiểu lòng người cô đơn
Nên trời cho gió mưa tuôn
Mưa hay nước mắt nỗi buồn chiều thu.

Thì thầm từng giọt mưa thu
Êm êm như tiếng nhạc ru lòng người
Người ơi xa cách phương trời
Lòng anh có nhớ đến người yêu thương.

Dù cho đi khắp bốn phương
Anh ơi hãy nhớ quê hương mà về
Có người yêu đợi ở quê
Hằng mong sớm tối đi về có nhau...
...
Giờ này anh ở nơi đâu...!...


                                        Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm









Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

Đồng Đội Của Tôi .


ẢnhBốn mươi năm quay lại
Chiến trường xưa bây giờ
Chẳng còn chút dấu vết
Tìm gì đây bạn ơi !

 Bao năm nằm giữa đất trời
Thân xác hòa chung với đất
Còn gì nữa đâu mà mất
Đồng đội của tôi ở đâu ?...

Chiến tranh lùi xa rất lâu
Những tháng năm đầy máu lửa
ẢnhNhững gì chúng ta đã hứa
Vẫn còn dang dở bạn ơi!

Bốn mươi năm, hơn nửa cuộc đời 
Vẫn còn đó, một tình yêu người lính
Những đêm khuya một mình...tĩnh lặng
Nhớ đến quặn lòng...Đồng đội của tôi ơi...!...

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm



Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

CHIỀU XUÂN


Em gái ngồi bên cửa sổ
Chiều xuân bóng nắng nhạt vàng
Gió xuân dịu dàng nhẹ thổi
Ngoài thềm hạt nắng lung linh.

Em đang ngồi viết một mình
Nắn nót từng câu, từng chữ
Lời hờn ghen như rực lửa
Câu yêu thương, suối ngọt lành.

Những dòng nhật ký tặng anh
Đã bao lần em viết dở
Em gom hết vào nỗi nhớ
Vẫn còn thiếu chữ "yêu anh"!

Chiều xuân gió nhẹ, trời xanh
Em nhớ về nơi viễn xứ
Một người cô đơn, lữ thứ
Ở nơi thật xa, rất xa....

Thân trai bốn biển là nhà
Chỉ thương người em gái nhỏ
Còn ôm bài thơ viết dở
Bao năm kiếm... một chữ " Tình "...
...
Chiều xuân hạt nắng lung linh
Em gái ngồi bên cửa sổ...!.......                        


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm





Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Buồn !


Đã lâu lắm chẳng làm thơ
Nửa đêm thức giấc chợt ngơ ngẩn buồn
Nàng thơ cũng bỏ ta luôn
Để ta cùng với nỗi buồn của ta.

Càng buồn càng thấy xót xa
Bình minh qua mất, chiều tà đến nơi
Đã qua gần hết cuộc đời
Mà sao ta vẫn chơi vơi thế này.

Sáu mươi năm bấy nhiêu ngày
Thế gian, trời đất đổi thay đã nhiều
Cuộc đời cũng lắm phiêu diêu
Gian lao, sống chết đã đều trải qua.

Sống trong trời đất bao la
Bạn bè tri kỷ dần xa hết rồi
Mình ta thơ thẩn với đời
Cô đơn đến thế... mới là cô đơn...
...
Hỏi rằng... ai có buồn hơn...!

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa ST


Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Bài Học Nghìn Năm


Có phải ông cha xưa mở cõi
Nghìn năm gìn giữ mảnh đất này
Sông núi, đất trời liền một dãy
Để đời con cháu có hôm nay.

Biển trời này, đâu của chúng bay
Mà bay dòm ngó, suốt đêm ngày
Bài học nghìn năm xưa còn đấy
Bá quyền, ác mộng vẫn còn đây...!

Thơ Nguyễn Đức Toàn- Minh họa sưu tầm

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Ảo Tưởng


"Có khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm"...
Có khi chờ cả trăm năm
Lần sau lỡ gặp chỉ trong một giờ...!

Kkkk ! Có phải không mọi người ???

Nguyễn Đức Toàn, minh họa sưu tầm .


Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

Giỗ Mẹ


Đám giỗ về thăm mộ mẹ
Hoàng hôn tắt lịm cuối đồi
Heo may lạnh lùng gió thổi
Ngọn đèn trước gió chơi vơi.

Sương giăng trắng cả đất trời
Khói hương lập loè chợp tắt
Chiều đông rét như dao cắt
Mẹ lạnh lắm không mẹ ơi!

Từ ngày giã biệt cõi đời
Mẹ xa đã tròn năm chẵn
Mười hai tháng trời đằng đẵng
Chúng con nhớ mẹ quá chừng.

Con cháu mẹ khắp mọi vùng
Hôm nay về làm giỗ mẹ
Con mời mẹ về nhà nhé
Về cùng con cháu mẹ ơi!

Cầu xin cha mẹ trên trời
Chở che cho đàn con trẻ
Gia đình bình an mạnh khỏe
Nuôi dạy con cái thành người ...!

Thơ và minh họa Nguyễn Đức Toàn






Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

Cội Nguồn


Con sông phải có cội nguồn
Thì mới có nước cuốn về biển khơi
Con người ta sống ở đời
Nếu không nguồn cội, biết nơi nào về.

Những người con sống xa quê
Năm hết tết đến mau về quê thôi
Về cùng với tuổi thơ tôi
Để nghe tiếng mẹ à ơi trưa hè.

Về cùng bụi chuối sau hè
Cây cau trước ngõ, bụi tre bên nhà
Vườn rau, giếng nước, chuồng gà
Bữa cơm mắm muối tương cà cũng vui.

Về thăm trường cũ ngậm ngùi
Còn đâu áo trắng đùa vui sân trường
Bạn bè mỗi đứa một phương
Xa xôi có nhớ quê hương mà về

Chỉ vì cơm áo xa quê
Đến khi nhắm mắt biết về nơi đâu?
Quê hương nghĩa nặng tình sâu
Công cha nghĩa mẹ mau mau tìm về...
...
Những người con sống xa quê...!.                      Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Huế Xưa .


Đã lâu lắm
Mới về thăm Huế
Ta đứng tần ngần
Trước ngọ môn quan.

Nghe đâu đây...
Tiếng trống trận rền vang
Tiếng vó ngựa phi
Quân reo trong gió.

Những chiến bào màu đỏ
Ám khói súng thần công
Tiếng đao kiếm chạm nhau
Những bóng người qua lại...
...

Nơi đây đã từng tồn tại
Một triều đại, mười ba vua
Cả một thời kỳ lịch sử...
Suýt bị bỏ quên...!


Thơ : Nguyễn Đức Toàn
Minh họa : Sưu tầm.

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

MƯA NGÂU


Chuyện tình nàng Chức, chàng Ngưu
Chờ đến tháng bảy qua cầu gặp nhau
Ai bày ra cảnh thương đau
Sẻ chia đôi lứa, hai đầu sông Ngân.

Mỗi năm chỉ có một lần
Trời cho hai đứa được gần bên nhau
Đàn chim Ô Thước bắc cầu
Để cho Chức nữ, Ngưu lang sum vầy.

Một năm thương nhớ, đọa đày
Gặp nhau phút chốc để rồi lại xa
Lệ buồn thành giọt mưa sa
Để mưa tháng bảy gọi là mưa Ngâu.

Xa nhau lòng những u sầu
Nghe mưa rả rích mà đau lòng người
Bắc thang lên hỏi ông Trời
Bao giờ Ngưu Chức trọn đời bên nhau?
...
Bao giờ thì hết mưa Ngâu...
Để cho ta hết nỗi sầu nhớ thương...!


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa Sưu tầm

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

Đồi Thông Hai Mộ !


Giữa mùa Hè nóng bỏng
Rời thành phố chói chang
Ta ngược về Đà lạt
Với thông reo ngút ngàn

Trưa tháng sáu dịu dàng
Nắng vàng như dải lụa
Ghé thăm hồ Than thở
Nghe chuyện tình đồi thông.

Xa nhau có buồn không?
Hỡi người em dưới mộ
Sống không thành chồng vợ
Chết chẳng được nằm kề.

Cha mẹ đón chàng về
Để mình nàng nằm lại
Dưới đồi thông mãi mãi
Nghe gió ngàn thở than !

Nàng ở lại giữa ngàn
Chàng về nơi viễn xứ
Một mối tình lịch sử
Còn mãi với thời gian !

Ngày 15 tháng 6 năm 2015

Một trưa tháng sáu Viếng thăm Đồi thông hai mộ Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh họa: Sưu tầm

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

Tri Kỷ !


Lữ khách gọi đò trên bến vắng
Đò còn đứng đợi lữ khách say
"Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu"*
Khách, chủ gặp nhau giữa chốn này.

Lữ khách say rồi, đò cũng vậy
Đò say chở nặng, lữ khách say
Khách đã đi rồi, đò trở lại...
Tri kỷ rồi đây... cũng có ngày!


(*Trích thơ Âu Dương Tu , tạm dịch:
 Rượu ngon gặp tri kỷ, uống ngàn chén vẫn còn ít ).
                                                                                            Tháng năm/ 2015 - Nguyễn Đức Toàn

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

THAN THỞ


Đừng buồn em ơi!
Đi cùng tôi, thăm hồ Than thở
Cùng ngắm mặt hồ
Phẳng lặng, trầm ngâm.

Rừng thông reo
Bát ngát ngút ngàn
Vi vu trước gió
Đừng buồn nghe em!

Nhẹ nhàng thôi!
Uống với tôi
Ly cafe đắng ngọt
Chỉ có chúng mình.

Đôi mắt em lung linh
Dưới ánh bình minh
Vài giọt nắng ...
Rơi xuống hồ Than Thở.

Nghe mùa Hạ về
Nhè nhẹ...thở than...!...


Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh họa: Sưu tầm

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2015

Hè Về !


Tự bao giờ...
Ta chào đón hè về
Bằng tiếng ve kêu
Và hoa phượng đỏ.

Tháng tư về, lấp ló
Sợi nắng vàng tươi
Lung linh trước gió
Một chùm hoa...

Cây phượng già trước ngõ
Nghe râm ran, đâu đó
Tiếng ve kêu
Rộn rã hè về...!...

Tháng 4/2015 - Nguyễn Đức Toàn

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Những Vết Hôn Yêu!


Những vết hôn yêu trên bờ môi đỏ
Là vết răng ta để lại cho nàng
Những vết thương yêu trên bờ môi đỏ
Là dấu ấn tình, những lúc cuồng si.

Ta siết chặt trong vòng tay rực lửa
Đốt cháy nàng bằng những nụ hôn điên
Rồi nghẹt thở lồng ngực đây tro bỏng
Ngón tay khô tìm ánh sáng địa đàng.

Một phút, một giờ, một ngày, một tháng
Vết đau nào còn đọng mãi trong ta
Những vết thương yêu còn đang rỉ máu
Mà vòng tay ta đã mất em rồi!

Ta thờ thẩn chôn người vào dĩ vãng
Ta uống say sưa, để cố quên nàng
Nhưng vẫn còn đây vết răng rớm máu
Trên bờ vai này quên sao được...em ơi...!



                                         Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh Họa : Sưu tầm


Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

Gấu Hà Đông .


Gấu này vốn ở Hà Đông
Đã vụng chiều chồng, lại dở nuôi con
Cưới về khi Gấu còn son
Ba mươi năm chạy, máy mòn tới sao.

Đến nay đã hết khấu hao
Đem đi thanh lý,gấu nào chịu cho
Không chịu thì để anh lo
Để anh đưa gấu vào kho, gấu ngồi.

Có câu:" nhất vợ, nhì giời ".
Trời còn sợ vợ, huống hồ chi ta
Đàn ông, phải sợ đàn bà
Chồng phải sợ vợ, cửa nhà mới yên

Vợ già, chồng trẻ "có duyên"
Chồng già, vợ trẻ là "tiền vứt đi"
Ai ơi, xin hãy nhớ ghi
Vợ ta là gấu, chẳng khi nào già.
....

Đời ta có Gấu trong nhà...!...


                                              Tặng Gấu yêu nhân Quốc tế Phụ nữ 08/3 - Nguyễn Đức Toàn

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2015

Nhớ Mẹ !


Từ ngày mẹ ta mất
Ta về quê chịu tang
Đến nay vừa chẵn tháng
Ngỡ đã lâu lắm rồi.

Đằng đẵng một tháng trời
Ta như người ốm nặng
Trái tim ta nghẹn đắng
Nỗi nhớ thương không nguôi.

Xa thật rồi Mẹ ơi!
Âm,dương giờ cách biệt
Mẹ nơi xa có biết
Con nhớ mẹ vô cùng.

Trong ánh sáng mông lung
Từ trên cao nhìn xuống
Thấy con đang đau đớn
Mẹ buồn không, Mẹ ơi!

Mẹ từ giã cõi đời
Về bên kia thế giới
Nơi có cha mong đợi
Hai Người có vui không?

Hôm nay lại ra đồng
Đến ngồi bên mộ mẹ
Con chia tay mẹ nhé
Ngày mai con đi rồi.

Lại trở về với đời
Lại chăm lo con cháu
Dù nước không chảy ngược
Nhớ mẹ lắm, mẹ ơi!                                                    Ngày 07/ 02/ 2015 - Nguyễn Đức Toàn

Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Em Vợ .


Đường về quê mẹ thì xa
Đường về quê vợ, hóa ra chẳng gần
Cách nhà chả mấy bước chân
Mà sao anh thấy ngại ngần , vợ ơi!

Chủ nhật chở vợ về chơi
Thấy dì út cười, toát cả mồ hôi
Để anh sống với Út ơi!
Út cứ cười hoài, anh chẳng muốn đi.

Ra về, lòng những nghĩ suy
Dù sao cũng đã gọi Dì đó thôi!
Mọi người, đâu phải mình tôi
Có gì... bảo tại số trời là xong.

Chỉ vì số kiếp đàn ông
Nên ông Trời bắt đèo bồng đấy thôi...
...
Mọi người đâu phải mình tôi...!...

                                                                                  Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh họa: Sưu tầm