Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

Giỗ Mẹ


Đám giỗ về thăm mộ mẹ
Hoàng hôn tắt lịm cuối đồi
Heo may lạnh lùng gió thổi
Ngọn đèn trước gió chơi vơi.

Sương giăng trắng cả đất trời
Khói hương lập loè chợp tắt
Chiều đông rét như dao cắt
Mẹ lạnh lắm không mẹ ơi!

Từ ngày giã biệt cõi đời
Mẹ xa đã tròn năm chẵn
Mười hai tháng trời đằng đẵng
Chúng con nhớ mẹ quá chừng.

Con cháu mẹ khắp mọi vùng
Hôm nay về làm giỗ mẹ
Con mời mẹ về nhà nhé
Về cùng con cháu mẹ ơi!

Cầu xin cha mẹ trên trời
Chở che cho đàn con trẻ
Gia đình bình an mạnh khỏe
Nuôi dạy con cái thành người ...!

Thơ và minh họa Nguyễn Đức Toàn






Thứ Hai, 2 tháng 11, 2015

Cội Nguồn


Con sông phải có cội nguồn
Thì mới có nước cuốn về biển khơi
Con người ta sống ở đời
Nếu không nguồn cội, biết nơi nào về.

Những người con sống xa quê
Năm hết tết đến mau về quê thôi
Về cùng với tuổi thơ tôi
Để nghe tiếng mẹ à ơi trưa hè.

Về cùng bụi chuối sau hè
Cây cau trước ngõ, bụi tre bên nhà
Vườn rau, giếng nước, chuồng gà
Bữa cơm mắm muối tương cà cũng vui.

Về thăm trường cũ ngậm ngùi
Còn đâu áo trắng đùa vui sân trường
Bạn bè mỗi đứa một phương
Xa xôi có nhớ quê hương mà về

Chỉ vì cơm áo xa quê
Đến khi nhắm mắt biết về nơi đâu?
Quê hương nghĩa nặng tình sâu
Công cha nghĩa mẹ mau mau tìm về...
...
Những người con sống xa quê...!.                      Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Huế Xưa .


Đã lâu lắm
Mới về thăm Huế
Ta đứng tần ngần
Trước ngọ môn quan.

Nghe đâu đây...
Tiếng trống trận rền vang
Tiếng vó ngựa phi
Quân reo trong gió.

Những chiến bào màu đỏ
Ám khói súng thần công
Tiếng đao kiếm chạm nhau
Những bóng người qua lại...
...

Nơi đây đã từng tồn tại
Một triều đại, mười ba vua
Cả một thời kỳ lịch sử...
Suýt bị bỏ quên...!


Thơ : Nguyễn Đức Toàn
Minh họa : Sưu tầm.

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

MƯA NGÂU


Chuyện tình nàng Chức, chàng Ngưu
Chờ đến tháng bảy qua cầu gặp nhau
Ai bày ra cảnh thương đau
Sẻ chia đôi lứa, hai đầu sông Ngân.

Mỗi năm chỉ có một lần
Trời cho hai đứa được gần bên nhau
Đàn chim Ô Thước bắc cầu
Để cho Chức nữ, Ngưu lang sum vầy.

Một năm thương nhớ, đọa đày
Gặp nhau phút chốc để rồi lại xa
Lệ buồn thành giọt mưa sa
Để mưa tháng bảy gọi là mưa Ngâu.

Xa nhau lòng những u sầu
Nghe mưa rả rích mà đau lòng người
Bắc thang lên hỏi ông Trời
Bao giờ Ngưu Chức trọn đời bên nhau?
...
Bao giờ thì hết mưa Ngâu...
Để cho ta hết nỗi sầu nhớ thương...!


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa Sưu tầm

Thứ Hai, 15 tháng 6, 2015

Đồi Thông Hai Mộ !


Giữa mùa Hè nóng bỏng
Rời thành phố chói chang
Ta ngược về Đà lạt
Với thông reo ngút ngàn

Trưa tháng sáu dịu dàng
Nắng vàng như dải lụa
Ghé thăm hồ Than thở
Nghe chuyện tình đồi thông.

Xa nhau có buồn không?
Hỡi người em dưới mộ
Sống không thành chồng vợ
Chết chẳng được nằm kề.

Cha mẹ đón chàng về
Để mình nàng nằm lại
Dưới đồi thông mãi mãi
Nghe gió ngàn thở than !

Nàng ở lại giữa ngàn
Chàng về nơi viễn xứ
Một mối tình lịch sử
Còn mãi với thời gian !

Ngày 15 tháng 6 năm 2015

Một trưa tháng sáu Viếng thăm Đồi thông hai mộ Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh họa: Sưu tầm

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

Tri Kỷ !


Lữ khách gọi đò trên bến vắng
Đò còn đứng đợi lữ khách say
"Tửu phùng tri kỷ thiên bôi thiểu"*
Khách, chủ gặp nhau giữa chốn này.

Lữ khách say rồi, đò cũng vậy
Đò say chở nặng, lữ khách say
Khách đã đi rồi, đò trở lại...
Tri kỷ rồi đây... cũng có ngày!


(*Trích thơ Âu Dương Tu , tạm dịch:
 Rượu ngon gặp tri kỷ, uống ngàn chén vẫn còn ít ).
                                                                                            Tháng năm/ 2015 - Nguyễn Đức Toàn

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

THAN THỞ


Đừng buồn em ơi!
Đi cùng tôi, thăm hồ Than thở
Cùng ngắm mặt hồ
Phẳng lặng, trầm ngâm.

Rừng thông reo
Bát ngát ngút ngàn
Vi vu trước gió
Đừng buồn nghe em!

Nhẹ nhàng thôi!
Uống với tôi
Ly cafe đắng ngọt
Chỉ có chúng mình.

Đôi mắt em lung linh
Dưới ánh bình minh
Vài giọt nắng ...
Rơi xuống hồ Than Thở.

Nghe mùa Hạ về
Nhè nhẹ...thở than...!...


Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh họa: Sưu tầm

Thứ Năm, 9 tháng 4, 2015

Hè Về !


Tự bao giờ...
Ta chào đón hè về
Bằng tiếng ve kêu
Và hoa phượng đỏ.

Tháng tư về, lấp ló
Sợi nắng vàng tươi
Lung linh trước gió
Một chùm hoa...

Cây phượng già trước ngõ
Nghe râm ran, đâu đó
Tiếng ve kêu
Rộn rã hè về...!...

Tháng 4/2015 - Nguyễn Đức Toàn

Thứ Hai, 23 tháng 3, 2015

Những Vết Hôn Yêu!


Những vết hôn yêu trên bờ môi đỏ
Là vết răng ta để lại cho nàng
Những vết thương yêu trên bờ môi đỏ
Là dấu ấn tình, những lúc cuồng si.

Ta siết chặt trong vòng tay rực lửa
Đốt cháy nàng bằng những nụ hôn điên
Rồi nghẹt thở lồng ngực đây tro bỏng
Ngón tay khô tìm ánh sáng địa đàng.

Một phút, một giờ, một ngày, một tháng
Vết đau nào còn đọng mãi trong ta
Những vết thương yêu còn đang rỉ máu
Mà vòng tay ta đã mất em rồi!

Ta thờ thẩn chôn người vào dĩ vãng
Ta uống say sưa, để cố quên nàng
Nhưng vẫn còn đây vết răng rớm máu
Trên bờ vai này quên sao được...em ơi...!



                                         Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh Họa : Sưu tầm


Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

Gấu Hà Đông .


Gấu này vốn ở Hà Đông
Đã vụng chiều chồng, lại dở nuôi con
Cưới về khi Gấu còn son
Ba mươi năm chạy, máy mòn tới sao.

Đến nay đã hết khấu hao
Đem đi thanh lý,gấu nào chịu cho
Không chịu thì để anh lo
Để anh đưa gấu vào kho, gấu ngồi.

Có câu:" nhất vợ, nhì giời ".
Trời còn sợ vợ, huống hồ chi ta
Đàn ông, phải sợ đàn bà
Chồng phải sợ vợ, cửa nhà mới yên

Vợ già, chồng trẻ "có duyên"
Chồng già, vợ trẻ là "tiền vứt đi"
Ai ơi, xin hãy nhớ ghi
Vợ ta là gấu, chẳng khi nào già.
....

Đời ta có Gấu trong nhà...!...


                                              Tặng Gấu yêu nhân Quốc tế Phụ nữ 08/3 - Nguyễn Đức Toàn

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2015

Nhớ Mẹ !


Từ ngày mẹ ta mất
Ta về quê chịu tang
Đến nay vừa chẵn tháng
Ngỡ đã lâu lắm rồi.

Đằng đẵng một tháng trời
Ta như người ốm nặng
Trái tim ta nghẹn đắng
Nỗi nhớ thương không nguôi.

Xa thật rồi Mẹ ơi!
Âm,dương giờ cách biệt
Mẹ nơi xa có biết
Con nhớ mẹ vô cùng.

Trong ánh sáng mông lung
Từ trên cao nhìn xuống
Thấy con đang đau đớn
Mẹ buồn không, Mẹ ơi!

Mẹ từ giã cõi đời
Về bên kia thế giới
Nơi có cha mong đợi
Hai Người có vui không?

Hôm nay lại ra đồng
Đến ngồi bên mộ mẹ
Con chia tay mẹ nhé
Ngày mai con đi rồi.

Lại trở về với đời
Lại chăm lo con cháu
Dù nước không chảy ngược
Nhớ mẹ lắm, mẹ ơi!                                                    Ngày 07/ 02/ 2015 - Nguyễn Đức Toàn

Thứ Năm, 12 tháng 2, 2015

Em Vợ .


Đường về quê mẹ thì xa
Đường về quê vợ, hóa ra chẳng gần
Cách nhà chả mấy bước chân
Mà sao anh thấy ngại ngần , vợ ơi!

Chủ nhật chở vợ về chơi
Thấy dì út cười, toát cả mồ hôi
Để anh sống với Út ơi!
Út cứ cười hoài, anh chẳng muốn đi.

Ra về, lòng những nghĩ suy
Dù sao cũng đã gọi Dì đó thôi!
Mọi người, đâu phải mình tôi
Có gì... bảo tại số trời là xong.

Chỉ vì số kiếp đàn ông
Nên ông Trời bắt đèo bồng đấy thôi...
...
Mọi người đâu phải mình tôi...!...

                                                                                  Thơ: Nguyễn Đức Toàn - Minh họa: Sưu tầm

Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

Hoa Hồng Trắng



Cũng là một đóa hoa hồng
Mà sao màu trắng, màu hồng khác nhau
Chỉ là hoa khác màu thôi
Mà cài lên ngực kẻ vui, người buồn.

Nhìn hoa mà nước mắt tuôn
Con không còn mẹ, nỗi buồn nào hơn
Hôm nay mẹ vẫn ở bên
Ngày mai mẹ mất ta thành mồ côi.

Mẹ mất bảo tại số trời
Còn ta mất mẹ, số người định ra
Nghĩ mà thương cái thân ta
Mẹ đau, mẹ mất, còn ta đứng nhìn.

Có câu Mẫu, Tử thâm tình
Từ ngày mất mẹ, mình ta ở đời
Từ nay đến hết cuộc đời
Bông cài ngực áo...còn đâu màu hồng.
...
Chỉ còn bông trắng mà thôi...!...




( Hương sơn 01/2015 - Nguyễn Đức Toàn )