Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Buồn !


Đã lâu lắm chẳng làm thơ
Nửa đêm thức giấc chợt ngơ ngẩn buồn
Nàng thơ cũng bỏ ta luôn
Để ta cùng với nỗi buồn của ta.

Càng buồn càng thấy xót xa
Bình minh qua mất, chiều tà đến nơi
Đã qua gần hết cuộc đời
Mà sao ta vẫn chơi vơi thế này.

Sáu mươi năm bấy nhiêu ngày
Thế gian, trời đất đổi thay đã nhiều
Cuộc đời cũng lắm phiêu diêu
Gian lao, sống chết đã đều trải qua.

Sống trong trời đất bao la
Bạn bè tri kỷ dần xa hết rồi
Mình ta thơ thẩn với đời
Cô đơn đến thế... mới là cô đơn...
...
Hỏi rằng... ai có buồn hơn...!

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa ST


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét