Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016
MỘNG NGUYỆT
Đêm lạnh trăng khuya khuyết bóng mờ
Một mình say giấc đẹp như thơ
Bóng ai vương vấn trong nhung nhớ
Hình cũ chênh chao nỗi đợi chờ
Những ánh sao đêm xa diệu vợi
Trăng mờ chiếc bóng xế lơ ngơ
Nửa đêm tỉnh giấc còn hy vọng...
Đời thực đây mà...chẳng phải mơ !
Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét