Lối cũ ta về ngày xưa nhỏ dại
Đường xuống ven sông cỏ dại phủ đầy
Bến nước vẫn còn in bóng trời mây
Con đò cũ đã rời xa bến đợi .
Đường về nhà em xa xôi vời vợi
Gió thoảng thơm nồng mùi hương lúa mới
Anh đứng bên này nhìn bên kia sông
Em đi rồi bến đợi hết chờ mong .
Em ở đâu rồi cô gái xóm trong
Có nhớ đêm trăng ra sông gánh nước
Bóng trăng vỡ òa theo chân em bước
Em nghiêng gàu có cả ánh trăng theo .
Ta cùng lớn lên trên mảnh quê nghèo
Nơi Mẹ Cha ta sớm chiều khó nhọc
Vất vả từng ngày nuôi con ăn học
Mong ước mai sau con cái nên người .
Nhưng rồi quê ta khói lửa ngút trời
Chàng trai xóm ngoài lên đường đánh giặc
Những đêm hành quân nhìn về phương Bắc
Nhớ quặn lòng cô gái xóm trong ơi !
Mùa xuân Bảy lăm cờ đỏ rợp trời
Cả đất nước đón mừng tin chiến thắng
Giữa đông vui một mình anh nghẹn đắng
Anh mất em rồi, em gái mến thương ơi !
Em ra đi giữa một sáng đẹp trời
Cô gái đếm bom ngã ba Đồng Lộc
Một loạt bom rơi đưa em vào đất
Để lại mình anh đứng giữa chơi vơi.
...
Hôm nay anh về đứng trên bến đợi
Nhìn bên kia sông nhà em ngõ vắng
Em đi rồi bóng nắng cũng theo em
Anh nhớ em nhiều, cô gái xóm trong ơi !
Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm