Là con lớn lên, ai cũng có mẹ già
Bà mẹ đó bao giờ cũng thương con vô hạn.
Bà mẹ đó nuôi con không bao giờ biết chán.
Đã là con đứa nào mẹ cũng thương.
Tôi đứa con xa mẹ, xa quê hương,
Lúc tôi đi xa, Mẹ vẫn còn rất trẻ.
Khó nhọc sớm chiều nên mẹ không được khỏe,
Mới hơn bốn mươi, tóc mẹ đã hoa râm.
Chúng tôi anh em con của Mẹ sáu người,
Ba đứa đầu con trai, ba đứa sau con gái.
Lớn lên thời Mỹ gây chiến tranh phá hoại,
Nên đứa đi xa, đứa ở nhà đánh giặc giữ làng.
Ba đứa con trai đi bộ đội giải phóng miền Nam,
Ba đứa gái cũng theo nhau đi dân công hỏa tuyến.
Thằng lớn đánh Bình Trị Thiên,thằng thứ hai đánh ở Tây Nguyên,
Thằng thứ ba vào đánh tận Miền Đông Nam Bộ.
Đêm thanh vắng, nhìn trăng treo cửa sổ,
Nghe bộ đội hành quân, mẹ ngỡ các con về.
Các con đi rồi, một mình mẹ ở quê,
Trái tim mẹ chia đều cho sáu đứa.
Các con Mẹ ở chiến trường máu lửa,
Mặt đối mặt quân thù,dẫu thịt nát xương tan.
Mặc gian khổ hy sinh,sống chết chẳng màng,
Chỉ thương mẹ, thương các em quê nhà mong đợi.
Chiến dịch Mùa Xuân, thừa thắng quân ta xông tới,
Quyết một trận sau cùng, giải phóng miền Nam.
Giành lại cơ đồ, thống nhất giang san,
Đưa Tổ quốc Việt nam, bước vào trang sử mới .
Thỏa mong ước của Mẹ, Cha mong đợi,
Các con của mẹ lại quay về, đứa trước,đứa sau.
Anh cả là thương binh về năm 72, anh Hai về năm 76,
Anh Ba giúp bạn đánh Ponpot xong,năm 86 cũng về.
Năm nay về quê, mừng thọ Mẹ 90,
Sáu đứa con của Mẹ, cùng cháu chắt về đủ cả.
Căn nhà rộn rã tiếng cười dù trời mưa rét giá,
Ấm áp tình người "Mẫu Tử Tình Thâm" .
( Ngày 10/3/2014 - Nguyễn Đức Toàn )