Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016

NGỌC NGÀ


Vẫn biết ta yêu dáng ngọc ngà
Của người con gái đẹp kiêu sa
Mỗi lần em bước chân ra phố
Bao ánh mắt nhìn theo thiết tha
Quán vắng chiều đông như bớt lạnh
Mình em tỏa nắng ấm hiền hòa
Ơi người yêu dấu sao xinh quá
Ta muốn là em ...chỉ của ta !


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm





Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

LẶNG LẼ


Lặng lẽ chiều buồn buốt giá đông
Cô đơn tủi phận suốt đêm ròng
Một mình bên cửa mơ màng mộng
Bóng chiếc rèm buông thao thức trông
Bởi tại đợi chờ nên trống vắng
Để rồi ước muốn chỉ hoài công
Đêm khuya giá rét càng thêm lạnh
Thức trọn đêm dài...để nhớ mong .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2016

Lụi Tàn


Vẫn biết làm thân gái gió sương
Đêm đông rét giá đứng ven đường
Khách đi qua lại không thèm vướng
Bạn hữu đi về chẳng muốn vương
Gối chiếc hàng đêm đâu người tưởng
Giường không mỗi tối mấy ai tường
Cùng đường rẽ lối không còn hướng
Thân xác rã rời chẳng chốn nương .


Thơ nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Ba, 6 tháng 12, 2016

THÁNG MƯỜI HAI


Đến rồi nhanh thế tháng mười hai
Ngày ngắn đêm qua thấy thật dài
Sáng sớm mây giăng thêm rét lộc
Chiều về sương phủ lá kết đài
Thu tàn xám lại vài bông cúc
Xuân tới vàng thêm những đóa mai
Em gái thẹn thùa đang đứng đợi
Cùng ta cho thỏa nhớ mong hoài .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

TRĂNG MUỘN


Mặt trời đã mọc trên cao
Mà sao trang vẫn tiêu dao một mình
Thì ra mây gió vô tình
Rủ nhau đi mất để mình trăng thôi.

Ngẫm ra mới thấy sự đời
Sang giàu đài cát, cũng người thứ ba
Suốt đời theo đuổi người ta
Giật mình chợt thấy mình già...mới hay !


Thơ và minh họa Nguyễn Đức Toàn .



Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2016

MỘNG NGUYỆT


Đêm lạnh trăng khuya khuyết bóng mờ
Một mình say giấc đẹp như thơ
Bóng ai vương vấn trong nhung nhớ
Hình cũ chênh chao nỗi đợi chờ
Những ánh sao đêm xa diệu vợi
Trăng mờ chiếc bóng xế lơ ngơ
Nửa đêm tỉnh giấc còn hy vọng...
Đời thực đây mà...chẳng phải mơ !


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm



Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

ĐINH DUY ĐANG: LUẬT THƠ LỤC BÁT

ĐINH DUY ĐANG: LUẬT THƠ LỤC BÁT: LUẬT THƠ LỤC BÁT   Trần Mỹ Giống  sưu tầm và biên soạn Tác giả Trần Mỹ Giống             1 - VẦN TIẾNG VIỆT:          ...

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

Cõi Đời


Đã biết sinh ra giữa đất trời
Luân hồi số kiếp để rong chơi
"Sinh,Lão, Bệnh, Tử" ai chưa tới
Sống chết, buồn đau trọn kiếp người.
Để có niềm vui trong cuộc sống
Cùng nhau tích đức để cho đời
Tiền tài, danh vọng không màng tới
Thác xuống tuyền đài vẫn thảnh thơi .

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

Đò Và Bến


Đò cùng lữ khách thả xuôi dòng
Bến nước một người đứng ngóng trông
Khách đã xa mờ cùng bóng núi
Người về ở lại với hình sông
Đò đi vắng bóng người xưa ấy
Bến đợi còn đây một bóng hồng
Biết đến bao giờ đò với bến
Bên nhau gắn bó thỏa chờ mong

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm


Thứ Hai, 17 tháng 10, 2016

Đền Ơn Đáp Nghĩa


Chiến tranh bom đạn tơi bời
Hòa bình báo lũ không lơi năm nào
Trung ương tính toán làm sao
Ân tình phải trả đồng bào miền Trung.

Những năm kháng chiến đã từng
Xông pha bom đạn làm đường quân đi
Máu xương cũng chả tiếc gì
Khổ đau đói rét vẫn đi tới cùng

Bây giờ mảnh đất miền Trung
Chìm trong mưa lũ gò lưng chống trời
Làm sao xứng đáng là người
Đền ơn đáp nghĩa, đất trời bao dung.

Đồng bào khúc ruột miền Trung
Chẳng cần cứu giúp, chỉ cần trả vay
Để có Đất Nước hôm nay
Nhân dân cả nước chung tay đáp đền !.


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm.








Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016

Tháng Mười


Tháng mười ngày ngắn đêm dài
Mình ta trăn trở nhớ ai trong lòng
Nửa đêm thức giấc chong chong
Mong cho mau sáng để trông thấy người.

Để nghe được tiếng em cười
Để còn thấy được đất trời chuyển Đông
Để nghe thư thái trong lòng
Một ngày vui mới, phía đông sáng bừng...!


Thơ và minh hoa Nguyễn Đức Toàn.








Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

Góc Phố !


Nắng trải nhẹ nhàng hàng cây trên phố
Thánh thót chuông chiều gọi lá thu rơi
Ôi nhớ quá một chiều thu Hà nội
Góc phố ngày nào, anh bước bên tôi.

Đường phố êm đềm, tiếng lá thu rơi
Tiếng chuông đổ giọt buồn thu Hà nội
Chiều đến bên em dịu dàng bối rối
Góc phố buồn tênh người đã xa rồi.

Anh đã đi rồi chiếc lá thu rơi
Để lại mình em lẻ loi góc phố
Tiếng chuông gọi chiều mùa thu lá đổ
Anh ở phương xa thương nhớ muôn đời.

Góc phố còn đây người đã xa rồi
Lá thu đổ, tiếng chuông chiều vẫn đổ
Thương một mình em đứng trên góc phố
Chẳng đợi chờ ai... đếm lá thu rơi !

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

Mưa Thu


Một mình, quán vắng chiều nay
Mưa ngâu trắng xoá nhà ai bên thềm,
Du dương khúc nhạc êm đềm
Tim em quặn thắt, nỗi niềm nhớ ai.

Lạnh mềm buốt giá đôi vai
Mưa rơi rả rích, mưa hoài vấn vương
Người đi xa cách cố hương
Thân trai bốn biển, tha phương xứ người.

Lặng buồn ngồi ngắm mưa rơi
Phải chăng thấu hiểu lòng người cô đơn
Nên trời cho gió mưa tuôn
Mưa hay nước mắt nỗi buồn chiều thu.

Thì thầm từng giọt mưa thu
Êm êm như tiếng nhạc ru lòng người
Người ơi xa cách phương trời
Lòng anh có nhớ đến người yêu thương.

Dù cho đi khắp bốn phương
Anh ơi hãy nhớ quê hương mà về
Có người yêu đợi ở quê
Hằng mong sớm tối đi về có nhau...
...
Giờ này anh ở nơi đâu...!...


                                        Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm









Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

Đồng Đội Của Tôi .


ẢnhBốn mươi năm quay lại
Chiến trường xưa bây giờ
Chẳng còn chút dấu vết
Tìm gì đây bạn ơi !

 Bao năm nằm giữa đất trời
Thân xác hòa chung với đất
Còn gì nữa đâu mà mất
Đồng đội của tôi ở đâu ?...

Chiến tranh lùi xa rất lâu
Những tháng năm đầy máu lửa
ẢnhNhững gì chúng ta đã hứa
Vẫn còn dang dở bạn ơi!

Bốn mươi năm, hơn nửa cuộc đời 
Vẫn còn đó, một tình yêu người lính
Những đêm khuya một mình...tĩnh lặng
Nhớ đến quặn lòng...Đồng đội của tôi ơi...!...

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm



Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

CHIỀU XUÂN


Em gái ngồi bên cửa sổ
Chiều xuân bóng nắng nhạt vàng
Gió xuân dịu dàng nhẹ thổi
Ngoài thềm hạt nắng lung linh.

Em đang ngồi viết một mình
Nắn nót từng câu, từng chữ
Lời hờn ghen như rực lửa
Câu yêu thương, suối ngọt lành.

Những dòng nhật ký tặng anh
Đã bao lần em viết dở
Em gom hết vào nỗi nhớ
Vẫn còn thiếu chữ "yêu anh"!

Chiều xuân gió nhẹ, trời xanh
Em nhớ về nơi viễn xứ
Một người cô đơn, lữ thứ
Ở nơi thật xa, rất xa....

Thân trai bốn biển là nhà
Chỉ thương người em gái nhỏ
Còn ôm bài thơ viết dở
Bao năm kiếm... một chữ " Tình "...
...
Chiều xuân hạt nắng lung linh
Em gái ngồi bên cửa sổ...!.......                        


Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm





Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Buồn !


Đã lâu lắm chẳng làm thơ
Nửa đêm thức giấc chợt ngơ ngẩn buồn
Nàng thơ cũng bỏ ta luôn
Để ta cùng với nỗi buồn của ta.

Càng buồn càng thấy xót xa
Bình minh qua mất, chiều tà đến nơi
Đã qua gần hết cuộc đời
Mà sao ta vẫn chơi vơi thế này.

Sáu mươi năm bấy nhiêu ngày
Thế gian, trời đất đổi thay đã nhiều
Cuộc đời cũng lắm phiêu diêu
Gian lao, sống chết đã đều trải qua.

Sống trong trời đất bao la
Bạn bè tri kỷ dần xa hết rồi
Mình ta thơ thẩn với đời
Cô đơn đến thế... mới là cô đơn...
...
Hỏi rằng... ai có buồn hơn...!

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa ST


Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Bài Học Nghìn Năm


Có phải ông cha xưa mở cõi
Nghìn năm gìn giữ mảnh đất này
Sông núi, đất trời liền một dãy
Để đời con cháu có hôm nay.

Biển trời này, đâu của chúng bay
Mà bay dòm ngó, suốt đêm ngày
Bài học nghìn năm xưa còn đấy
Bá quyền, ác mộng vẫn còn đây...!

Thơ Nguyễn Đức Toàn- Minh họa sưu tầm

Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

Ảo Tưởng


"Có khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm"...
Có khi chờ cả trăm năm
Lần sau lỡ gặp chỉ trong một giờ...!

Kkkk ! Có phải không mọi người ???

Nguyễn Đức Toàn, minh họa sưu tầm .