Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Dấu Yêu Ơi !


Giữa buổi sáng tháng năm.
Một mình em ra phố.
Trên chiếc xe đạp nhỏ.
Tà áo trắng tung bay.

Con đường em mỗi ngày
Vẫn đạp xe tới lớp.
Làm sao em thấy được
Có một người nhìn theo.

Anh chàng sinh viên nghèo.
Một sáng mai bất chợt,
Thấy em đi tới lớp,
Lòng bỗng thấy nôn nao.

Vậy là yêu rồi sao?
Một tình yêu sét đánh!
Dù cho anh có tránh
Cũng trúng tim anh rồi .

Dấu yêu của anh ơi!
Em cứ vô tình nhé,
Để một mình anh sẽ,
Lặng lẽ đứng làm thơ.

Sáng sáng anh cứ chờ,
Em cứ đi tới lớp.
Làm sao em thấy được
Có một người theo em .

                                                      Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm.

Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

Phượng ơi !


Đã qua mấy chục năm rồi
Mà nhìn hoa phượng rơi rơi vẫn buồn
Màu hoa nhuộm thắm sân trường
Cánh hoa nâng nhẹ bước đường anh đi.

Nhìn hoa lại nhớ mùa thi
Em thi trường học, anh đi trường đời.
Trường học em đã đậu rồi,
Trường đời anh vẫn chơi vơi một mình.

"Trúc xinh, trúc đứng một mình"
Em xinh bao kẻ rập rình đón đưa.
Phượng ơi! còn nhớ ngày xưa,
Chiếc xe đạp cũ ai đưa em về.

Anh như người tỉnh cơn mê,
Làm sao đón được Phượng về với anh.
Hoa kia vẫn đỏ trên cành,
Phượng đâu còn nhớ có anh trên đời.
....
Vội vàng chi lắm Phượng ơi!

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm




Một Thời Hoa Phượng .


Đã lâu lắm mới về thăm trường cũ.
Bao nỗi nhớ thương dâng phủ ngập tràn.
Nhớ mùa phượng cuối năm nào đến lớp.
Cây phượng sân trường bung đỏ sắc hoa.

Chùm phượng đỏ chao mình theo gió thổi
Bao ánh mắt nhìn nhói buốt tâm can.
Có những bài thơ trao nhau rất vội.
Cánh phượng hồng khô trong vở học trò.

971Lời muốn nói sao ngập ngừng khó nói.
Thổn thức nỗi lòng nhớ lắm ai ơi!
Trang lưu bút nhạt nhoà màu mực tím.
Ướt đẩm tim ai, nắng nhạt chiều buồn.
...

Tuổi thơ qua đi những mùa hoa đỏ.
Ai nhớ, ai quên kỷ niệm học trò.
Mùa phượng chia tay một thời thơ mộng.
Để bước vào đời những ước mơ xa ./.

Thơ Nguyễn Đức Toàn - Minh họa sưu tầm.