Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2016

TRĂNG MUỘN


Mặt trời đã mọc trên cao
Mà sao trang vẫn tiêu dao một mình
Thì ra mây gió vô tình
Rủ nhau đi mất để mình trăng thôi.

Ngẫm ra mới thấy sự đời
Sang giàu đài cát, cũng người thứ ba
Suốt đời theo đuổi người ta
Giật mình chợt thấy mình già...mới hay !


Thơ và minh họa Nguyễn Đức Toàn .



Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét