Hàng me già ướt đẫm dưới cơn mưaGió hun hút lùa qua từng kẻ lá
Đèn phố nhạt nhoà trong mưa lạnh giá
Hà Nội rùng mình trong đêm mùa Đông .
Ấm áp đêm khuya, một bếp lửa hồng
Mùi ngô sữa nướng thơm lừng góc phố
Ghế đá công viên ngồi vừa ấm chỗ
Nhớ một vòng tay ấm cả tấm lòng .
Ở nơi nào, anh có buồn không ?
Anh có nhớ đêm mùa Đông Hà Nội
Nhớ bờ môi êm, nụ hôn nóng hổi
Em vội trao anh trọn nỗi nhớ mong .
Chỉ một mình em thương nhớ mùa Đông
Một mình em ôm nỗi nhớ trong lòng
Chỉ một mình em nửa đêm thức giấc
Chỉ một mình em khóc khi nhớ anh .
Em biết thời gian sẽ trôi rất nhanh
Nếu nỗi nhớ, đừng đếm đong ngày tháng
Nếu em biết để chìm trong quên lãng
Thì nỗi nhớ này sẽ nhẹ nhàng hơn .
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét